Archive for Tháng Sáu, 2009

Có khi nào ko anh…

defd

Mấy nay t thấy mình lạ lắm m àh, có lẽ nguyên nhân thì t đã nói m rồi đấy!!! Đúng là con người m nhỉ, chỉ khi nào đánh mất thì họ mới nhận ra đó mới thật sự là điều wan trọng nhất mà họ luôn lanh wanh tìm kiếm bấy lâu, con người đôi khi thật là ngốc .

M còn nhớ cái clip t share link cho m hum bữa ko? Coi thật tội m nhỉ, h nghe kỹ lại lyric t thấy còn cảm hơn nhìu đấy m àh

“Anh , có khi nào buồn anh gọi tên em , có không nơi anh tình yêu trao em , hãy nói đi một lời đừng để em hoài mong đợi…

Em , khát khao thật nhiều mong chờ tin yêu , từng tháng năm chờ đợi lòng thêm hắt hiu , người sao vẫn cứ âm thầm nào biết chăng tình yêu này đã trao…
I don’t wanna change my mind , i don’t wan-na change my love sẽ mãi luôn yêu em và nguyện luôn bên em, sẽ mãi không phôi pha và chọn kiếp không phai nhoà tình chúng ta…
Do you know how i feel?

I don’t wan – na change my mind i don’t wan – na change my love sẽ mãi luôn yêu em và nguyện luôn bên em, sẽ chẳng mang thương đau và trọn kiếp không phai màu tình chúng ta
I don’t wan – na change my love…”

Lại vẫn là 1 sự chờ đợi, vẫn là 1 sự hy vọng, thật mong manh. Nhưng tại sao lại vẫn luôn hy vọng vào những điều hư vô như thế m nhỉ??? Cảm giác mỏi mòn sẽ giết dần con tim, và sự trông đợi sẽ vô hình xóa đi cuộc sống tươi vui của chính bản thân mà thôi. Vậy mà sao vẫn đợi thế, m bít ko???

Bởi vì cho dù có đau đớn, mỏi mòn, héo hon chờ đợi  trong khoảng ko vô hình thì ta vẫn có đc 1 cảm giác, có thể đôi khi là nỗi đau, nhưng đôi khi lại trở thành 1 sức mạnh rất lớn, giúp bản thân ngày càng hoàn thiện mình hơn, và đoi lúc đó là niềm hạnh phúc nhỏ nhoi của 1 kẻ rơi trong sa mạc mênh mông vô định hướng đấy bạn iu dấu của t ^^. Thà trong tận đáy lòng vẫn còn tồn tại chút cảm giác, còn chút ji` đó tạm gọi là hy vọng, niềm tin vào cuộc sống, dù có leo loét như ánh sáng đèn cầy giữa màn đêm u tối lạnh lẽo, còn hơn là ko có ji`, thực sự là ko có ji`. Đc đợi chờ 1 người way về với mình, đc dõi theo cuộc sống của họ, đc thấy họ vui buồn hạnh phúc thì cũng rất vui m àh. Vì khi đó là đã có 1 mục đích đáng để sống rồi đấy, tuy là nó ko cao cả và nghĩa hiệp như những người khác, cống hiến cuộc sống cho những ý tưởng lớn lao, cho cộng đồng, cho nhân loại, thì t, và m, những cá thể nhỏ nhoi trong thế giới này, ko thể đủ sức để làm việc lớn lao ấy thì ít nhất mình cũng ko p là đồ bỏ đi, ko p là 1 kẻ vô dụng, bởi vì ít nhất luôn có 1 người mà mình có thể wan tâm, lo lắng, chăm sóc khi họ cần đến mình, hay cũng có thể mình dành cả cuộc sống của mình cho họ, mặc cho những người xung wanh hay kể cả ngay chính bản thân người ấy có suy nghĩ về mình như thế nào về mình, bởi vì t chỉ nghĩ đơn giản rằng, bản thân làm 1 việc ko dằn vặt lương tâm, là 1 việc mình thấy nên làm, thì mặc cho suy nghĩ người đời, đúng ko m ^^???

Và h t đang thưởng thức bài hát này đó, nghe jới  t nha m ^^!!!

… Có khi nào không anh

Lại 1 đêm mưa…

8-delete

Cũng hên sáng nay nhờ có người wa đánh thức nên mới ko típ tục nằm nướng như mọi khi. 8h30, 2 đứa bắt đầu ra khỏi nhà, trường Văn Lang thẳng tiến. Haiz, lên đó chạy jòng jòng 1 hồi mới kiếm đc chỗ chấm đồ án Tốt nghiệp của ngành bên đó. Công nhận, nhìn trường người ta thấy mà ham, cái hội trường đẹp chán, chẳng bù cho cái trường cùi pắp đang học.

Nghĩ cũng lẹ thiệt, chẳng mấy chốc, rồi tất cả mọi member trong lớp cũng sẽ đến ngày này thôi, đứng 1 mình, trước mọi người, Giảng viên, tụi khóa dưới, lấy hết can đảm để diễn đạt được ý tưởng của bản thân, bảo vệ cái ý tưởng ấy trước bao sự bắt bẻ của ông thầy bà cô. Ớn thật, đã bình thường còn ko dám mở miệng nói chuyện jới ai nữa huống chi là…như jầy, chắc lúc đó đứng cười trừ wá ^^”.

Đợt này tính ra ko đẹp như đợt trước, theo nhận xét bản thân là thế, vì ko có bài nào nổi bật thật sự, toàn những ý tưởng trùng lắp nhau mà thôi, nhưng nói chung là ai cũng điểm khá cao, tài năng hơn bên trường này là cái chắc roài +_+”

Ăn cum tại trường lun, tưởng là trưa nay chấm típ, ai dè, it’s the end, dễ bực, ngồi lại 1 chút, nhìn những đàn anh đàn chị chia tay nhau, người vui kẻ bùn, cảm giác thật lạ. Mọi người xúm lại bên nhau chụp hình lưu lại khoảng khắc tuyệt vời ấy, thấy cũng vui lây. Mấy GV hằng ngày gặp trong trường sao khó tính thế, jậy mà h đây, họ cũng vui vẻ, nhí nhảnh cùng sinh viên chụp hình. Thât tếu ^^, thầy Đinh Anh Tuấn, cô Ngân, nhất là thầy Hoàng  Việt, nhí nhảnh khiếp lun, ở đâu có máy ảnh là ở đó có mặt ổng :))

Rồi mọi người cũng lần lượt ra về, ko gian lại vắng lặng, 2 đứa cũng ra về…giữa cái nắng oi bức ngột ngạt đến khó chịu.

Lại típ tục chạy lòng vòng ra nhà VH Thanh Niên để…àh wên, secrect của 2 đứa mà ^^.

Lại lắng wắng giữa trưa nắng, thật là man. Chạy jìa wán trà sữa iu iu. Nhắc đến thèm ghê. Cũng lâu rùi ko ghé jô uống. Giữa trưa nắng nếm đc từng ngụm trà trong miệng, ko còn jì bằng. 2 đứa nói chuyện thật vui, về đủ thứ, trên trời dưới đất. Hạnh phúc là thế đấy, dù đối với những người may mắn, có đầy đủ những thứ trên đời thì chắc cũng ko có đc cái cảm giác này đâu – 1 người bạn – thật sự theo đúng nghĩa của nó. Nói bất cứ điều jì muốn nói, đang nghĩ, tất cả, rồi cả 2 sẽ im lặng vào những lúc cần thiết, ngồi nhìn vu vơ, để cùng cảm nhận sự bình yên hiện tại, lắng đọng cùng với ly trà mát rượi trên bàn ^^…

Rùi lại chạy về nhà, tự dưng thấy ko khí ở đây khác wá, có điều jì đã xảy ra khi ko có ở nhà. Linh tính ko sai, lại những chuyện ấy, cái đầu lại nhức ong ong +_+”. Mệt thật, bao h mới chấm dứt đây. Bản thân rút lui rồi mà, tại sao mọi người vẫn cứ nhắc đến là sao. Trở về phòng với tâm trạng chẳng thoải mái tẹo nào, bật máy lên, ngồi lắng wắng đc 5′. Mệt, way ra thấy bạn iu dấu ngủ chèo weo từ hồi nào, ngủ rất ngon, dường như trên mặt chả có vương 1 chút jì gọi là ưu tư bùn phiền cả, mặc dù bít rằng vẫn có đấy, nhưng bạn iu dấu giỏi hơn nhìu, sống trong thế giới của riêng mình, mà jẫn jui jẻ đó thôi. Sao bản thân lại ko làm đc điều đó nhỉ???

…Cả 2 cùng lăn ra mà ngủ…

Mới chợp mắt đc 1 chút mà đã p dậy đi học rồi T_T. Thui, ráng lên!!!

Bước ra đường, trời lại mưa, rất to, đập đau cả mặt, mờ cả mắt, đến nơi trễ mất 10′, ướt chèm nhẹp như con mèo ấy…lạnh rung…

Lại trở về nhà, ăn đại miếng cum, rùi nhảy lên máy, lắng wắng, tìm kiếm…nhưng cuối cùng là Taan +_+”, chơi đc 1 chút thì lại bị phân tâm, lại thêm 1 người nữa rời cái phố SG náo nhiệt ồn ào này để về nhà họ – nơi họ sẽ có đc sự tĩnh lặng. Bùn sao đấy, ai cũng có 1 nơi để trở về, bản thân thì sao??? Đi mãi mà chẳng có điểm dừng, tìm kiếm rồi lại chờ đợi, bất lực, chấp nhận thôi 🙂

Lại mưa. Mưa rơi đó, như đổ vào đáy lòng, chực trào, nhưng lại p kiềm chế…

Sau cơn mưa trời lại sáng, đúng vậy ko??? Hay đó chỉ là câu nói kinh điển mà mọi người vẫn hay nói để an ủi bản thân họ thế thôi. Nếu mưa cứ dai dẳng như thế thì dù bình minh có lên, bầu trời vẫn đượm sắc u ám mà thôi, đã có những lần thức thâu đêm với cơn mưa rồi, và kết wả là như thế mà thôi. Ko khí se se lạnh đủ để làm cõi lòng cô độc ai đó thêm giá băng. 1 màu xám ảm đạm trước mắt.

Mưa rất to như trời đang khóc. Khóc cho con người mà trời sinh ra, trời sinh ra sự bất công, trời sinh ra những kẻ lấy cắp niềm tin vừa nhen nhóm của người mới hồi sinh hy vọng. “Người sẽ mở ra 1 cánh cửa khác khi đóng đi 1 cánh cửa của ta”, nhưng rồi có ai bít sau đó là jì ko??? Sẽ đóng rầm cánh cửa ấy vừa mới mở ấy đấy ^^”. Vì thế mới hiểu sao người lớn càng ngày họ càng way lưng với cuộc sống thơ mộng thời con nít, wên đi mọi câu chuyện cổ tích mà họ đã từng nghe, vứt bỏ mọi thứ, đến với thế giới thực tiễn hơn – cuộc sống thực dụng. Bởi vì đời đã cho họ nếm trải mọi đắng cay của sự thật, rằng đời ko p màu hồng, mà là 1 sự tổng hợp các sắc, sự tổng hợp ấy theo wy luật sẽ mang lại 2 kết wả – màu trắng và đen. Đó là màu sắc của cuộc sống đấy…

Mưa tạm ngừng rơi, để cơn mưa trong lòng trỗi dậy, như biển cả sóng lớn, tràn ngập trong lòng, dâng trào mãnh liệt…mưa nước mắt…đã đến lúc đc trở về với bản thân…đc trở về với nỗi đau, đc trút bỏ cái bề ngoài mạnh mẽ vẫn bao bọc lấy con người run rẫy bên trong…để đc vương vấn 1 chút về ngày hôm wa…Và để cố gắng dồn sức cho ngày mai, lại 1 ngày dài…

Bài hát Devided lại vô tình đến vào lúc này…

” Ngày Giáng Sinh & lễ tình nhân là những ngày hạnh phúc khi anh bên em anh à, những sáng Phục sinh, những đêm hè em lại nhớ khi có anh bên cạnh nhiều đêm em đã khóc tự hỏi lòng, tại sao và tại sao? dù rằng em không thể phủ nhận tình yêu của chúng mình, yêu anh lắm.

Em như bị chia thành hai nửa, hãy nói cho em biết em phải làm gì? nửa bảo em nói không, còn nửa kia cứ muốn lao vào anh chia làm hai, em phải làm gì đây anh khiến em phát điên, em si anh mất thôi.

Mỗi lúc, mỗi giờ, mỗi ngày anh đang ở đâu anh à, mỗi lúc nhắm mắt lại, em chợt thấy gương mặt anh, và thế là em khóc bây giờ em không thể nào diễn tả được cảm xúc của mình, em nhớ anh đêm nay anh hãy cho em cảm giác bình an anh nhé, hãy ở bên em.

(a gọi đt qua cho e) e(để lại tin nhắn trong đt): hiện em không có ở đây, hãy để lại lời nhắn a: em yêu, nhấc máy đi mà, anh biết em ở đó. Dù sao, anh chỉ muốn nói anh xin lỗi. Anh yêu em và anh nhớ em.

“Hiện tại tôi ko có nhà, vui lòng để lại lời nhắn…” Anh yêu ơi, hãy nhấc máy lên. Bởi em biết anh vẫn còn ở đó. Nhưng dù sao, em cũng chỉ muốn nói rằng em xin lỗi. Em yêu anh, và em rất nhớ anh.”

Mưa…

anhmeocon12

Trời mấy nay oi bức đến thế, ko tài nào chợp mắt ngủ được dù là đang rất mệt. Chiều chạy đến trường nhưng rùi lại chạy về, đơn giản là được nghỉ học thôi, thế mà làm p bon chen trong cả đám người lúc nhúc, rồi bụi bặm, đào đường… Ghét thật. Ai thix cái phố Sài Gòn này chứ riêng bản thân thì chẳng thix tẹo nào, ô nhiễm, ồn ào, phức tạp, và rồi đủ thứ chuyện trên đời mà nơi đây đã mang lại. Lòng vòng chạy về, định ghé wa 1 nơi, 1 nơi mà luôn muốn ghé wa, nhưng rồi lại thôi. Về nhà thôi, mấy nay đi bụi nhiều wá rồi…

Chạy xe thật chậm, ko khí bây h đỡ hơn nhiều rồi, kể cũng công nhận chỉ có con đường ĐBP này là thoáng nhất thôi, cộng thêm cái khí se se lạnh trong từng hơi nước của bầu trời đen kịt kéo mây mưa mang lại cảm giác thật thoải mái, dễ chịu…

Về đến nhà, 2 mẹ con đi ăn tối ngoài đường, cũng lâu rùi ko đi. Mamy nói rất nhiều điều, bàn luận rất sôi nổi, nhưng còn đứa con này vẫn ngồi im re, lâu lâu mới cất đc tiếng nói, chán thiệt +_+”. Mãi mà cũng chẳng thay đổi đc ji`. Nhìu khi bản thân muốn nói lắm chứ, suy nghĩ cũng nhìu điều lắm chứ, nhưng đến lúc diễn đạt bằng ngôn ngữ thì lại… khác xa, 1 trời 1 vực, lắm lúc còn trái ngược nữa chứ. Dễ bực >.<”

Trời mưa to lắm, lâu rồi ko đi dưới mưa. Mưa làm tâm hồn con người ta sảng khoái thật đấy, như cây chết khô lâu ngày vừa uống được những ngụm nước mát rượi, trong lành, hồi sinh ^^…

Ngồi trước cái máy tính vô tri nhưng ko vô dụng này lại làm bản thân suy nghĩ, nói chuyện với vài người bạn, về việc làm, về… đủ thứ chuyện lại làm cho cái đầu này phát khìn trở lại +_+”. Lại trở về cảm giác vô thức rồi. Hix…

Nhìu khi nghĩ, sao bản thân lại suy nghĩ nhìu đến thế, lo lắng đến thế, p chi có thể vô tâm, thờ ơ 1 chút thì đỡ bít mấy. Sẽ chẳng còn buồn vu vơ, sẽ ko nổi điên, sẽ có kiềm chế bản thân hơn, bình tĩnh hơn và sẽ thành công trong mọi việc hơn người khác T_T… Nhưng nhớ lại thật kỹ rồi. Thà như jầy, thà còn có thể khóc khi buồn, còn hơn là vô tâm, và rồi chắc chắn sẽ dẫn đến Vô cảm mà thôi. Nhớ lại cảm giác ấy thật sợ, đau lắm nhưng ko tài nào giọt nước mắt rơi xuống. Con mắt như vô hồn. Sợ lắm những ngày đó rồi ^^, vì thế h đây, thà khóc khi đau, còn hơn là ko bao h còn có thể khóc cho chính nỗi đau của mình…

Lại lắng wắng trên mạng… tìm kiếm…chờ đợi…

Và rồi lại mệt mỏi, chỉ muốn vùi vào chiếc gối thật êm, cái chăn thật ấm, 1 giấc thật say, chuẩn bị ngày mai lại đến, 1 ngày dài, lại lông bông ngoài đường…

For u…

226116162_cf5bb14657_o_jpg_thumb

Nhiều lúc nghĩ sao cuộc đời này sao trớ trêu thế. Đi lanh wanh để ta gặp người, dừng chân lại nhưng rồi phải lướt wa nhau…

Nhiều lúc nghĩ sao trái đất này nhỏ bé thế. Đi đến nơi nào vết chân ta cũng chạm vết chân người, mỉm cười nhưng rồi trái tim đau…

Nhiều lúc nghĩ sao tim ta dối trá thế. Trước mặt người, mạnh mẽ là thế ấy, nhưng chỉ là vỏ bọc để che đi tâm hồn wá mong manh…

Nhiều lúc nghĩ sao bản thân ta nhút nhát thế. Rất yêu người nhưng rồi chẳng nên câu, tay muốn nắm thật chặt tay người để người mãi bên ta…

Nhiều lúc nghĩ sao ko là hạt bụi. Để được vô hình đi bên người khắp nơi nơi…

Nhiều lúc nghĩ sao ta lại để con tim sống. Để ta mãi cùng nó chịu vết đau âm ỉ…

Nhiều lúc nghĩ sao người lại ngốc thế. Ai cũng hiểu nhưng chỉ có người, mãi lơ đãng với trái tim ta…

Và vẫn nhiều lúc nghĩ…

P/s : Nghĩ mãi làm ji`nữa, có ích ji` đâu, nhức đầu thêm mà thôi, vì cuộc đời là vẫn thế. Nó sẽ mãi thế. Nếu 1 khi ta đã cố hết sức mà vẫn ko thể giữ lại được con tim họ, thì ta hãy buông tay. Nếu thực sự yêu thì ta sẽ luôn cố gắng đem lại niềm vui, hạnh phúc, tự do cho người ấy. Ko p chỉ có lúc ta bên cạnh họ, ta mới có thể dành tình cảm mình cho họ, mà wan trọng là lúc ta bước ra khỏi cuộc đời người ta rồi ta vẫn luôn chăm sóc từng bước họ đi.Có đau đấy nhưng rồi cũng sẽ wa. Ngày hôm nay sẽ là wá khứ của ngày mai. Cố lên nhé…^^

Tạo đối tượng tự phát sáng trong bằng vật liệu Vraylight Mtl của Vray

1.

012.

023.

034.

045.

056.

077.

088.

109.

1110.

1211.

12b12.

top

Lạnh gáy vì con mắt sau đầu

Hội các thành viên khoái trò xăm hình con mắt của website Afro… vừa thi nhau khoe những hình xăm “ám ảnh” nhất. Quả thật, nhìn mà muốn lạnh cả gáy.

Mỗi con mắt được “chăm chút” như 1 tác phẩm nghệ thuật. Vị trí của hình xăm này là trên đầu, phía sau đầu. (tất nhiên tóc của họ được cạo sạch để Con Mắt dễ bề nổi bật).

Cau có

Mắt xanh tròn

Mắt xanh, hàng mi cong vút

Độc nhãn

Bộ mặt mới?

Con mắt này nhìn “ảo” nhất

Màu xanh lá ấn tượng

Nhìn thoáng qua, ai biết là mặt “rởm”?

Phía sau và từ trên nhìn xuống

10 Hình xăm kinh khủng

1 Rick

Hãy gặp Rick!

Anh ta tự biến mình thành 1 xác chết sau 24 giờ xăm. Rick đã mất hơn 4075 đô la Canada để đổi lấy sự nổi tiếng rầm rộ trên mạng. Mọi người không thể hiểu anh ta chuyển đổi cơ thể mình để trở nên huyền bí hay do bệnh lý tâm thần.
2. Người mèo Dennis Avner

Được biết đến với biệt danh Người Mèo, Dennis Avner đã trải qua một cuộc phẫu thuật kéo dài chưa từng thấy để trông giống một con hổ. Những tế bào da được cấy để những sợi ria có thể mọc và làm thay đổi hình dạng khuôn mặt, cùng với cách hàn gắn hình dạng của răng giúp anh ta trở nên giống một con hổ hơn.

3.Người mình hoa

Julia Gnuse được biết đến là người đàn bà ảnh minh họa. Khi sinh ra trong cơ thể cô có hiện tượng da bị mài bóng, điều này làm cho da rộp lên và lở loét. Để che đi những vết lở loét này, cô ấy bắt đầu xăm ở tất cả các chỗ. Sau 10 năm, toàn thân cô ấy hiện lên những hình ảnh giống hình minh họa cho báo, tạp chí một cách kỳ quặc. Cô hiện giữ kỷ lục Guiness là người đàn bà xăm mình nhiều nhất thế giới

4. Eric Sprague: Người Thằn Lằn

Sinh ra ở Eric Sprague năm 1972, anh là 1 trong những người đầu tiên có lưỡi bị phân đôi (do cố ý phẫu thuật). Người đàn ông 37 tuổi này đã tự chuyển đổi mình trong vòng 700 giờ. 5 chiếc sừng Teflon đã được cấy ghép bên trong phần da của lông mày, răng được hàn tạo thành những chiếc răng sắc nhọn, lưỡi phân đôi…

5. Horrace Ridler: Người sọc vằn

6. Lucky Diamond rich: Người xăm hết 100% diện tích cơ thể

Lucky Diamond Rich đến từ Austraulia đã sử dụng hơn 1000 giờ để hàng trăm nghệ sĩ xăm trên cơ thể anh ta. Anh ta bắt đầu có 1 bộ sưu tập đầy đủ những họa tiết đầy màu sắc của những nghệ sĩ xăm mình trên thế giới. Không chỉ dừng lại ở đó, Lucky đã quyết định xăm cơ thể mình đến 100%, cả lông mi, cả lớp da giữa các ngón chân. Anh ta xăm màu trắng đè lên màu đen và xăm những họa tiết màu sắc khác đè lên màu trắng. Bây giờ anh ta đã trở thành người xăm mình nhiều nhất thế giới.

7. Paul Lawrence: Người thần bí

Paul Lawrence là 1 quý ông với những miếng ghép màu xanh được xăm khắp cơ thể. Anh ta có thể đặt 1 cái khoan di chuyển quanh mũi, có thể nuốt chung rất nhiều chất lỏng xuống dạ dày rồi lại ợ lên nuốt lại. Ngoài ra, người thần bí còn là một nhạc sĩ có tài.

8. Quý bà Người Hổ: Vợ cũ của người thần bí

Quý bà Người Hổ là tên của 1 nghệ sĩ nữ đã thay đổi mình bằng cách xăm mình toàn thân hình con hổ. Cô ta đã xăm mình với những dấu vằn của con hổ, những lỗ khuyên được đeo trên mặt. Cô từng kết hôn với “người thần bí”. Họ đã li hôn và giờ cô đang làm ở một tiệm phun xăm ở Austin, Texas.

9. Etience Dumont: Nghệ thuật sống

Etience Dumont là nghệ sĩ và một nhà phê bình văn hóa cho một tờ báo ở Geneva. Ông ta đã xăm mình một cách vô cùng nổi trội từ đầu đến ngón chân, cấy cả silicon dưới da. Những chiếc nhẫn to đeo mỗi bên tai hết sức gây chú ý, chưa hết, ông còn đeo cả khuyên mũi, khuyên môi. Ông giải thích cách xăm mình của mình giống như một màn trình diễn nghệ thuật.

10. Tom Leppard: Người báo

Có tên trong danh sách kỷ lục Guinnesss là người đàn ông xăm mình nhiều nhất, Tom Leppard năm nay 73 tuổi. Sau khi bỏ ra 5500$ để có được chiếc áo da báo đốm, ông ta sống tại một túp lều bé trên hòn đảo Skye, Scotland. Cứ mỗi tuần một lần ông ta lại dùng cano để đi mua luơng thực và nhận tiền trợ cấp. Tuy vậy năm 2008, ông đã chuyển đến sống tại một căn nhà nhỏ sau khi được một người bạn đưa về bằng thuyền buồm. “Tôi đã trở nên quá cũ kỹ trong cái cuộc sống này rồi” – ông nói.


USB chữ cái “cute” Memorette Spin

Kể ra cũng hơi khó tin nhưng điều này thật “100%”, Memorette Spin chỉ nặng đúng 8 gram với số đo các vòng lần lượt là 40 x 40 x 3,6 mm. Mà đâu có mỗi khoản nhỏ và nhẹ khiến người ta lưu tâm cơ chứ, USB còn gồm rất nhiều bộ cánh bắt mắt, trên mặt lại trang điểm thêm từng chữ cái xinh lắm đó. Này nhé, teen có thể “dành dụm” sắm cho đủ cả bảng màu, hoặc gây “sốc” hơn bằng nguyên đội hình đông đảo xếp thành tên mình oách ra trò.

Tuy nhiên, Memorette Spin hoạt động không lấy gì làm đặc biệt, cũng xêm xêm mấy bạn “u-sờ-bờ” khác thôi. Tốc độ truy xuất dữ liệu tạm dừng ở mức khá, tầm khoảng 30MB/s nhưng bù cái dung lượng lớn, bé tí ti mà “đựng” được tận 64GB hẳn hoi. Hiện tại, phiên bản 8GB đang chào bán tại đây có giá phải gần 400k VNĐ teen nà.

Tuyển tập USB Pretec dáng “độc”

Pretec – một thương hiệu lưu trữ di động đầy uy tín đã từng giành được nhiều giải thưởng của các tạp chí về phần cứng, nhà sản xuất nổi tiếng thường xuyên chào hàng những chiếc USB tốc độ cao đem đến triển lãm Computex 2009 năm nay đội hình đông đảo model hấp dẫn. Bên cạnh vẻ ngoài trau chuốt, tuyển tập USB Pretec dáng “độc” còn bộc bạch lắm “tài lẻ” lắm cơ.

Mỗi chiếc USB Dummy sẽ được tặng kèm một pé búp bê dễ thương.

Thiết bị hình robot đeo USB trên lưng đó teen.

Pretec có một thiết kế vô cùng quyến rũ, bắt mắt và sang trọng đối với nữ giới.

USB mặt dây chuyền với lớp vỏ bóng loáng và nạm thêm những viên pha lê Swarovski lấp lánh trông thật xinh xắn.

Teen có thể “biến hóa” thành đồ trang sức hay phết!

Thiết bị lưu trữ USB nhận dạng dấu vân tay và cả tính năng bảo vệ bằng mật khẩu.

Ngoài chuyên môn “đựng” dữ liệu, USB BiBi dùng để tuýt còi giải trí nữa cơ.

miniUSB kiêm đèn laze, xài pin thường ngụ ngay trong thiết bị.

Tận dụng làm móc treo chìa khóa đây teen nè…

Một số sản phẩm “concept”, trong đó có chiếc USB hình túi xách và kịp áo đó.

Chiếc này để chơi phụ kiện thích mê.

Món ăn Nhật cũng được “úm ba la” thành USB “xì tin”.

Bộ đôi USB SolidAlliance “quái chiêu”

Xuất thân từ một đất nước giàu truyền thống 2-Tek! như Nhật Bản là teen thoải mái yên tâm chất lượng hàng họ rùi nhé. Bộ đôi USB SolidAlliance “quái chiêu” vừa “nhập ngũ” lần này body nhớn hơn bình thường khá nhiều vì bên cạnh chức năng sao chép dữ liệu chúng còn chuyên môn trang trí “xì kul” cực í!

Trong hình dạng của cặp kính mắt hay bút lông vũ, USB SolidAlliance phiên bản 2GB hiện đang được bán tại đây có giá khoảng 800k đó teen.

« Previous entries